Từ khi còn nhỏ chắc hẳn ai trong mỗi chúng ta đều từng được dạy rằng “Nhặt được của rơi trả lại cho người đánh mất”. Việc làm tử tế này không chỉ thể hiện nét đẹp trong cuộc sống mà còn gieo vào lòng mỗi người niềm tin về tình người trong xã hội, khi mà xã hội ngày nay có quá nhiều người bị tha hoá về mặt đạo đức, đầy lòng tham và sự vụ lợi toan tính cho riêng mình. Mỗi tấm gương người tốt, mỗi hành động đẹp đều đáng được tuyên dương không phân biệt địa vị hay tuổi tác. Vì vậy những hành động đẹp, việc làm tốt sẽ là những bài học quí giá với cuộc sống đặc biệt môi trường giáo dục thì điều đó càng trân trọng biết bao.
Trong xã hội ta có rất nhiều tấm gương lao động sáng tạo, hay tiêu biểu về tấm lòng trung thực không tham khi nhặt được của rơi. Cô Nguyễn Thị Chuyên mà tôi kể sau đây là nguời như vậy. Cô là nhân viên nuôi dưỡng tại trường mầm non Trung Giã, xã Trung Giã, huyện Sóc Sơn, Hà Nội .
Hình ảnh: Cô Nguyễn Thị Chuyên/.
Cô Nguyễn Thị Chuyên sinh năm 1982 sinh ra và lớn lên ở xã Xuân Thu, huyện Sóc Sơn, tỉnh Hà Nội trong một gia đình bần nông nghèo. Ở thập niên sáu mươi cuộc sống còn gặp nhiêu khó khăn vất vả, đối với gia đình cô 5 anh chị em càng chật vật hơn nhiều, cô là đứa con thứ 3 trong gia đình nên ngoài viêc học hành cô phụ giúp bố mẹ làm công việc nhà, việc đồng áng và trông em. ý thức được sự vất vả nhọc nhằn của người cha mẹ cô cố gắng học thật tốt và rất ngoan ngoãn. Với ước mơ cháy bỏng được trở thành cô nhân viên nuôi dưỡng để chăm lo bữa ăn chu đáo, vẹn toàn cho các em bé mầm non. Năm 2002 cô đã quyết tâm thi vào trường Trung cấp nấu ăn để theo đuổi đam mê. Đến năm 2004 cô ra trường và bước vào nghề trở thành cô nhân viên nuôi dưỡng tại trường mầm non Trung Giã. Với đồng lương ít ỏi, cuộc sống gặp muôn vàn khó khăn, thiếu thốn nhưng cô vẫn cương quyết tâm theo nghề và con đường mình đã chọn. Chồng cô làm bộ đội thường xuyên xa nhà nên công việc gia đình cũng 1 tay cô lo lắng, gồng gánh, vợ chồng cô luôn sống mẫu mực làm gương cho các con, cô là một người vợ đảm đang luôn bao dung, vị tha, gần gũi, động viên khi các con mệt mỏi, buồn phiền nhưng rất nghiêm khắc, không chiều chuộng bỏ qua những sai lầm của các con. Vừa hoàn thành công tác chăm sóc nuôi dưỡng vừa đảm nhiệm xuất sắc vai trò của người phụ nữ trong gia đình, người con dâu hiếu thảo, phụng dưỡng bố mẹ già yếu. Với thu nhập không mấy dư giả nên không đủ chi tiêu vì vậy ngoài công việc ở trường về, cô còn làm cộng tác viên cho một cửa hàng tạp hóa để kiếm thêm.
Như bao ngày khác, hết giờ làm việc trên trường cô về nhà và đi đến đoạn đường liên thôn, từ đầu đường 3, lối rẽ làng Linh Liệt đi ủy ban nhân dân xã Hồng Kỳ cô có nhặt được 1 chiếc ví, lúc đầu cô có ý định mang đến đồn công an luôn nhưng cô lại nghĩ rằng biết đâu đó lại của người quen nên cô mở ra xem, bên trong có tiền mặt cùng nhiều giấy tờ tuỳ thân quan trọng mang tên Phạm Minh Tuấn như thẻ ngân hàng Vietcombank – Viettinbank, giấy đăng ký xe mô tô, giấy phép lái xe, thẻ bảo hiểm. Cô nghĩ rằng số tiền này tuy không lớn nhưng cũng bằng cả tháng lương hay bao ngày vất vả bán hàng của mình và người đánh rơi sẽ mất nhiều công sức nếu như họ mất những thứ này. Vậy là cô quyết định đã đăng lên mạng xã hội nhờ mọi người chia sẻ tìm lại chủ nhân của chiếc ví.
Hình ảnh: Cô đăng lên mạng nhờ cộng đồng mạng chia sẻ và tài sản trong ví
Ngay sau khi bài đăng của cô được chia sẻ rộng rãi thì chủ nhân của chiếc ví là anh Phạm Minh Tuấn đã liên lạc và xin lại. Mừng rỡ nhận lại chiếc ví cùng đầy đủ thẻ ngân hàng và số tiền, anh Tuấn rất vui mừng chia sẻ: “Thật sự tôi cảm ơn cô Chuyên nhiều lắm. Cảm ơn cô vì tấm lòng lương thiện không tư lợi cá nhân, nhờ đó tôi mới có thể tìm lại chiếc ví cùng những giấy tờ quan trọng. Thật sự số tiền bị mất không phải là số tiền nhỏ với gia đình làm nông như chúng tôi, hơn nữa tất cả những giấy tờ quan trọng tôi đều để ở trong chiếc ví đó, nếu mà bị mất thì tôi sẽ phải mất rất nhiều thời gian và công sức mới có thể làm lại được. Lúc bị mất tôi có đi tìm lại nhưng tất cả những nơi tôi đã đi đều vô vọng, tôi cũng chỉ dám hy vọng là có ai đó tốt bụng nhặt được ví thì cho tôi xin lại toàn bộ số giấy tờ quan trọng trong đó là mừng lắm rồi mà hôm nay không những giấy tờ tôi được nhận lại đầy đủ mà toàn bộ số tiền có trong ví đều còn nguyên vẹn. Tôi thật sự xúc động và thấy mình may mắn lắm, đúng là trong xã hội này vẫn còn nhiều người có tấm lòng tử tế vô cùng. Tôi cũng mong rằng những việc làm tốt đẹp này sẽ được nhân rộng trong toàn xã hội để ai đó rơi vào trường hợp như tôi thì cũng sẽ gặp được những người có tấm lòng lương thiện như cô Chuyên”. Sau khi nhận lại ví anh Tuấn có ý muộn hậu ta cô Chuyên một món quà nhỏ bằng tiền nhưng cô cương quyết từ chối .
Đây cũng không phải lần đầu tiên cô Chuyên nhặt được đồ của người khác làm rơi tìm trả lại cho người đánh mất nhưng lần này nhặt được số tiền lớn như vậy mà cô Chuyên không hề nảy sinh lòng tham thì thật là đáng quý. Một việc làm tuy đơn giản và nhỏ nhoi nhưng ý nghĩa nhân đạo thật là cao cả và đáng trân trọng, một việc làm mang tính nhân văn sâu sắc, xứng đáng là tấm gương sang để mọi người học tập, noi theo. Trong xã hội hiện nay tiền bạc và vật chất đâu đó đã có sức lôi cuốn và làm băng hoại đạo đức con người thì chúng ta vẫn tin tưởng rằng còn đó những hành động, những nghĩa cử cao đẹp như cô Chuyên sẽ góp phần cho cuộc sống tốt đẹp hơn, hành động ấy đã gieo vào lòng người một niềm tin, một sự hy vọng về gương người tốt việc tốt đang trổi dậy. “Tiền thì ai cũng thích thật đấy nhưng tiền không phải của mình làm ra thì sẽ không phải là của mình, ở nhà tôi cũng luôn răn dạy con tuyệt đối không được lấy của ai vật gì, và nếu nhặt được thì tìm cách trả lại cho người đã mất, đó chính là thuyết nhân – quả trong đạo phật, cô Chuyên chia sẻ”.
Không chỉ làm việc có ích với cộng đồng, bản thân cô còn là đảng viên, nhân viên tiêu biểu của nhà trường. Trong quan hệ luôn vui vẻ đoàn kết hòa đồng xây dựng một tập thể đoàn kết. Đặc biệt, trong công việc cô Nguyễn Thị Chuyên còn luôn có những đề xuất, tham mưu cùng Ban Giám Hiệu trường mầm non Trung Giã, các bộ phận chức năng, các ban ngành đoàn thể cũng như đội ngũ nhân viên cùng nhau làm nên sự thành công phong trào của công đoàn và của nhà trường. Cô cũng luôn là người tiên phong đi đầu trong các cuộc vận động và các cuộc thi do trường cũng như ngành phát động như: Hội thi nhân viên nuôi dưỡng giỏi cấp trường, cấp huyện,….Vì thế, nhiều năm liên tục đạt danh hiệu giáo viên giỏi cấp trường, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ năm học,…. Một điều đáng ghi nhận ở cô là mặc dù công việc rất vất vả nhưng cô luôn biết cố gắng nỗ lực hết mình để hoàn thành tốt công việc bằng cả cái tâm và lòng nhiệt huyết. Trong thời gian công tác cô đã không ngừng học hỏi tìm tòi từ đồng nghiệp, tham khảo các loại sách, báo để nâng cao kiến thức, kỹ năng của mình. Cô luôn bám sát vào kế hoạch và nhiệm vụ năm học của trường, của ngành và ứng dụng nhạy bén những thành quả từ năm trước để xây dựng cho bản thân một kế hoạch hoạt động cụ thể. Đặc biệt là phong trào học tập và làm theo lời Bác về thực hành tiết kiệm, chống tham ô lãng phí, quan liêu không chạy theo bệnh thành tích. Hơn nữa, cô luôn tham gia và vận động mọi người ủng hộ như các con em vùng dân tộc thiểu số, đồng bào miền trung bị lũ lụt...
Không những vậy, nhận thức được tầm quan trọng của việc hiến máu cứu người là việc làm thiện nguyện theo đúng thông điệp “Mỗi giọt máu cho đi, một cuộc đời ở lại”. Hằng năm, cô Chuyên không chỉ tích cực tham gia mà còn vận động mọi người xung quanh cùng thực hiện hành động đó.
Hình ảnh: Danh hiệu chiến sĩ thi đua cấp cơ sở năm học nhiều năm học
Hình ảnh: Cô được giấy khen trong công tác đảng và đạt giải trong hội thi “GV giỏi, NV nuôi dưỡng giỏi”
Lời kết: Tôi xin được cảm ơn ban tổ chức cuộc thi “Viết về tấm gương điển hình người tốt việc tốt” để tôi có dịp được viết về cô Chuyên, người đồng nghiệp tôi vô cùng yêu mến và kính phục về cả nghị lực, trí tuệ và tấm lòng bao dung rộng lượng đặc biệt là hành động trên của cô. Ánh mắt ánh lên niềm vui với nụ cười đôn hậu, cô Chuyên chia sẻ đó là việc tử tế mà mỗi người chúng ta đều nên làm bởi cô luôn tâm niệm rằng thấy niềm vui và nụ cười của mỗi người xung quanh khi có thể giúp họ dù chỉ là việc nhỏ thôi cũng khiến tâm được thanh tịnh và an nhàn hơn, cảm thấy mình đã sống ý nghĩa hơn rất nhiều bởi giúp người cũng như giúp chính bản thân mình và bởi lòng tốt nên phát huy, lan toả đến mọi nơi, mọi hoàn cảnh và mọi lứa tuổi.
Nguyễn Thị Hương